Địa chỉ: Số 5, phố Phạm Văn Bạch, quận Cầu Giấy, Hà Nội

Hiến máu: 0976990066

Đặt lịch khám theo yêu cầu: 1900969670

“Con là một chiến binh”

Chị Trần Thị Ngọc Hiền là một người mẹ đã đương đầu với bao sóng gió cuộc đời, mà trong đó biến cố lớn nhất là khi con gái chị, cháu Nguyễn Ngọc Thiên Chi phát hiện bị bệnh ung thư máu vào năm 2018. Cùng con đi qua hành trình điều trị đầy gian khổ, chị vẫn luôn mạnh mẽ, dũng cảm để làm chỗ dựa cho con. Qua những dòng chia sẻ dưới đây của chị Ngọc Hiền, chúng ta có thể cảm nhận được tình yêu thương con vô bờ bến của chị và hình dung được phần nào chặng đường mà hai mẹ con chị đã trải qua để tìm đến hy vọng.

“Đối với mẹ, Thiên Chi là một chiến binh, một đóa hoa hướng dương luôn vươn mình về phía mặt trời để đón nắng. Trong chuỗi ngày chiến đấu với căn bệnh ung thư máu, con vẫn luôn nở nụ cười như thế.

Khi biết tin con bị bệnh, mẹ nghe như sét đánh ngang tai. Lúc đó mình đã hét lên rằng: Ông Trời ơi, sao lại quá bất công gia đình con đến thế? Tại sao lại bắt con gái con phải chịu đựng căn bệnh hiểm nghèo ấy?…

Đôi lúc sợ quá, con quay qua hỏi mẹ: Mẹ ơi, hồi nhỏ, mẹ cũng bị bệnh như con à? Mẹ cũng phải chọc tủy à? Có đau không mẹ? Trước những câu hỏi ngây thơ của con, mẹ chỉ biết nén nước mắt lại, trả lời ậm ừ cho qua…

Con đã trải qua 4 đợt hóa trị, trên người chi chít vết tiêm, vết truyền, vỡ ven… Rồi con sốt, co giật, mê sảng và rụng tóc. Và cứ thế con quen dần với cuộc sống ở Viện Huyết học – Truyền máu TW, quen dần các bạn nhỏ trong phòng.

Con là là một chiến binh, là một đóa hoa hướng dương luôn vươn mình về phía mặt trời

Con còn tham gia thi vẽ tranh và được triển lãm 2 bức ở Viện. Con tham gia đội Văn nghệ và biểu diễn trong ngày hội Hoa hướng dương, con được thu âm bài hát Mẹ yêu ơi để tặng các mẹ trong bệnh viện này.

Con vẫn hết mình cho những đam mê, dù mỗi ngày vẫn phải tiêm, truyền hoá chất. Dù có mệt đến bỏ cơm thì hôm sau con vẫn mỉm cười tham gia các hoạt động ấy. Con xứng đáng là một chiến binh phải không?

Giờ đây, con lại tiếp tục cuộc sống học sinh của mình và luôn cố gắng với các hoạt động mà con yêu thích. Con tham gia biểu diễn tại các chương trình Văn nghệ của trường. Con còn là thành viên CLB Võ Karate, đi thi đấu và giành được 3 huy chương đồng.

Con luôn hết mình với các hoạt động mà con yêu thích

Đó là niềm an ủi, động viên và khích lệ cả hai mẹ con. Con cũng truyền cho mẹ cảm hứng vào bếp, tìm tòi, học hỏi làm các loại bánh. Chỉ cần con thích ăn gì, mình sẽ học cách làm món đó, tự tay lựa chọn nguyên liệu, sơ chế, chế biến để yên tâm hơn.

Từ một giáo viên hợp đồng lương chỉ vừa đủ xăng xe cơm nước, mình đã có một thương hiệu bánh riêng mang tên CiNi. Con luôn thích thú và ăn hết các món ăn, món bánh mà mẹ tự tay làm ra. Đó là điều thật hạnh phúc.

Mỗi tháng con vẫn đi Viện thăm khám và điều trị. Tế bào ung thư tuy vẫn còn nhưng ở mức thấp cho phép con uống thuốc hàng tháng ở nhà. Mình vẫn luôn cầu nguyện rằng, nếu cuộc đời mình có điều may mắn mà mình chưa dùng đến, thì mình xin gom góp tất cả may mắn đó cho con, để đến một ngày nào đó, Con, đóa hoa hướng dương của mẹ sẽ khỏi bệnh hoàn toàn.

“Khi cuộc sống tạt cho mình một gáo nước lạnh, hãy tự nhủ rằng mình đỡ phí thời gian giặt áo quần”.

Vì thế, các bạn ạ! Khi cuộc sống tạt cho mình một gáo nước lạnh, hãy tự nhủ rằng mình đỡ phí thời gian giặt áo quần. Một cô bé vốn yếu đuối hay khóc nhè như con đã vượt qua được những đau đớn về thể xác và cả tâm hồn, thì những người lớn như chúng ta cần phải mạnh mẽ hơn để đương đầu, để làm chỗ dựa khi các con cần, đúng không ạ?

Tag :

Ý kiến


    Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!

    Bài viết liên quan